[Trải nghiệm] Rolleiflex Sl35M & CZ Jena 50 F2.8 Cobra: Tình yêu đầu bao giờ cũng day dứt (phần 1)

Khi viết những dòng này, tôi nhớ về gần gần 10 năm trước… những hồi ức và cảm xúc xen lẫn mà không biết bắt đầu từ đâu…. Thời tiết đầu xuân bao giờ cũng dễ chịu, như thường lệ anh em chúng tôi ngồi chèo cháo với nhau ở góc vườn hoa Quang Trung – Tràng Thi. Ánh nắng, mùi của mùa xuân, chén trà nóng… là những mở đầu cho câu chuyện của “Gã khờ may mắn” như tôi.

Anh Hùng – con bác Xuân Cận, nghề gia truyền của gia đình là sửa chữa máy quay và máy ảnh, anh ấy là anh kết nghĩa của tôi. Hôm ấy, sau khi 1 vài tuần trà thuốc, anh Hùng có rút từ trong túi ra 1 bộ máy ảnh và đưa tôi kèm 1 lời nhắn “mày cầm chụp đi, mày chụp số xấu lắm, cầm máy film tập chụp đi cho khá”.

Rolleiflex Sl35M & CZ Jena 50 F2.8 Cobra

“Gì cơ anh – máy film á, mua film đắt lắm, mất công lắm, em không chụp đâu” – tôi mắt tròn mắt dẹt tuôn ra 1 tràng câu nói như vậy với đầy cảm xúc. Anh lườm tôi, rút trong túi ra 1 cuộn film Fuji C200, đẩy vào tay tôi và nói “ Film đây, ông chụp đi…”

“Ơ anh ơi, thế lắp film như nào, chụp như nào chỉ em với”…15 phút đánh vật với chiếc máy và chốt lại là “khó quá, hay là thôi anh ạ”. Tôi thấy việc làm chủ 1 chiếc máy film với hàng chục thao tác quả thật không quen: “Anh ơi, thế đo sáng như nào anh…”. Anh không nói gì, đứng dậy đi vào cửa hàng và 5 phút sau đi ra, tiếp tục dúi vào tay tôi 1 khẩu súng “PENTAX SPOTMETER V” và lại tiếp 5 phút sau hướng dẫn tôi dùng máy đo sáng rời (dù cho máy ảnh có đo sáng, nhưng tôi chưa biết dùng tại thời điểm đó.)

Pentax-Spotmeter-V

Ngay ngày hôm sau, vì nể tấm lòng của anh và vì sĩ diện bị chê ảnh xấu, tôi lao ra ngoài đường lúc ánh bình minh lên trên con phố Phan Đình Phùng, tôi cũng đo đo – vê vê nét, canh canh bố cục như ai và “bấm liều“. Các bạn biết điều xảy ra với cuộn film không, thực ra lúc bấm máy tôi cũng chả biết điều gì xảy ra với chính bản thân tôi hay là cuộn film đầu đời của mình cả. Chiều tối hôm đó, được hướng dẫn của anh Hùng, tôi đem film tới X-lab/Xí Xổm ở ngõ Đào Duy Từ với 1 tâm thế rất run và bẽn lẽn… Lab trả lời rằng 2 tiếng sau có ảnh, giờ về đi hoặc đợi lấy luôn, tôi xấu hổ vì sợ chụp hỏng nên cút luôn.

“CẢM GIÁC VỠ HOÀ VÀ THẤY RẰNG CHỤP FILM THẬT DỄ” là thứ tôi nghĩ đến ngay khi nhận được ảnh gửi qua email Dropbox, chưa bao giờ tôi thấy ảnh tôi “đẹp đến vậy”.
Ngồi xem ảnh và cười nhở nhơ 1 mình cả tối hôm đó, cuộn film đầu tiên làm cho tôi thấy tự tin hơn để “nhẩy hố vôi ảnh film“ cho đến bây giờ. Tôi là một “Gã khờ may mắn” khi có 1 người anh như vậy, đã hỗ trợ cho tôi mọi thiết bị ban đầu, với tôi những thiết bị được nhắc đến trong bài là quy chuẩn cho người mới chơi film, để có thể tiếp cận 1 cách hiệu quả, dễ dàng nhất. Mời các bạn xem ảnh cuộn film đầu đời của tôi và đợi tôi viết phần 2 nhé.

By Tùng Béo

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *